Nhà Ptolemaios (
tiếng Anh: The Ptolemaic dynasty;
tiếng Hy Lạp: Πτολεμαίος, Ptolemaioi), cũng thường gọi là
Lagids,
Lagides hay
Lagidae theo tên của Lagos, người cha của
Ptolemaios I Soter, vị
quốc vương sáng lập ra nhà này. Đây là một vương triều của
người Hy Lạp cai trị
Ai Cập và các vùng lân cận từ năm
305 TCN đến năm
30 TCN, đây cũng là Vương triều cuối cùng của
Ai Cập cổ đại.Ptolemaios I Soter vốn là một trong bảy vị somatophylax (cận vệ, tướng quân kiêm đại thần) của
Alexandros Đại đế của xứ
Macedonian. Ông được bổ nhiệm làm thống đốc satrap đất
Ai Cập cuối năm
323 TCN và xưng làm
quốc vương vào năm
305 TCN với danh hiệu King Ptolemaios I, về sau ông được biết đến với tên gọi
Soter (đấng cứu thế). Người Ai Cập đương thời nhanh chóng công nhận sự cai trị của dòng họ Ptolemanios và xem là những người kế vị các
pharaon của Vương quốc Ai Cập.Tất cả các quốc vương của vương triều này đều lấy tên là
Ptolemaios, còn các
Vương hậu hoặc
Nữ vương thường tên là
Cleopatra,
Berenice hay
Arsinoe[1]. Thành viên được biết đến nhiều nhất của vương triều này là
Cleopatra VII, vị quân chủ cuối cùng của Ai Cập cổ đại và cũng là cuối cùng của vương triều này. Cái chết của bà vào năm
30 TCN đánh dấu chấm hết cho quyền cai trị của vương tộc trên Ai Cập, và cũng từ đây Ai Cập hoàn toàn lệ thuộc vào các đế quốc xâm chiếm bên ngoài.